Quen anh từ một người bạn thân, ấn tượng về anh ngay buổi gặp mặt đầu tiên. Anh kiên nhẫn đứng ngoài trời lạnh chờ đợi 3 tiếng đồng hồ đến khi em làm việc xong. Anh là người đàn ông cao ráo, dáng đi dứt khoát, cách nói chuyện hài hước. Em chưa thật sự quen việc tiếp xúc với người con trai lạ nên đã để anh về sau khi nói chuyện chỉ một lúc với lý do xóm trọ đến giờ đóng cửa.
Vậy là 4 tháng chúng mình yêu nhau, anh nói muốn em luôn vui vẻ, thích nụ cười của em vì một cô gái buồn khi cười sẽ rất đẹp. Anh là người con trai đầu tiên nắm tay em đi dạo công viên, em cảm thấy bàn tay anh thật nồng ấm. Em đã tự tin biết bao khi đi bên cạnh anh trên con đường trước đây chỉ có mình em. Anh cầm tay an ủi lúc em rưng rưng khóc khi kể cho anh nghe những việc trước đây. Anh song hành bên em đi xem hội chùa và cùng bị cơn mưa đột ngột màu hè làm cả hai ướt hết. Anh nhường nhịn cho dù em cáu gắt hay những lúc giận dỗi không muốn nói chuyện với anh.
Có một sự thật anh không cho em biết rằng anh từng rất yêu một người con gái đã có một đứa con. Anh để chị tự do như những gì chị muốn, vậy mà khi bên em anh lại nói chưa từng yêu ai, không người nào quan trọng trong cuộc sống như em, rồi hàng đêm anh không ngủ được vì nhớ em.
Anh mang đến cho em cả thế giới yêu thương, thế giới luôn có anh bên cạnh. Hàng ngày em buồn, lại thấy như có anh bên cạnh, anh mỉm cười và động viên, chia sẻ những buồn vui với em. Cuộc sống của em làm sao có thể thiếu anh, nhưng người con gái kia anh giải thích như thế nào? Chị là người cùng quê với anh, quen biết anh trước em rất nhiều và chắc chắn hai người rất yêu thương, có nhiều kỷ niệm với nhau. Còn với em, người mới quen anh, chỉ có những kỷ niệm ít ỏi và quãng thời gian ngắn ngủi bên anh làm sao có thể so sánh với những kỷ niệm dài mà anh và người kia đã có.
Khi đọc những dòng thơ chị gửi cho anh, em chợt nhận ra anh không chỉ quan trọng với em, anh quan trọng và là phần không thể thiếu trong trái tim người con gái đó, người đã và đang yêu anh thật nhiều, họ dám thể hiện tình cảm với anh. Em nói chuyện thẳng với anh, là người đến sau, em không thể là người thứ ba xen ngang vào câu chuyện tình yêu của hai người. Ngày trước, người thứ ba xen ngang vào gia đình em làm cho cuộc sống của mẹ con em khổ sở.
Tình yêu đầu đời của em chắc chắn không đủ lớn để giữ anh lại bên mình, không đủ mạnh mẽ nói rằng anh quan trọng như thế nào trong cuộc sống của em như người con gái kia. Em không có can đảm và không vượt qua nổi những suy nghĩ đang ám ảnh em. Với anh đó là tình cảm khó có thể phai nhưng em sẽ cố quên để những kỷ niệm với anh sẽ là những ký ức cho một mối tình đẹp, ngắn ngủi đầu đời của mình. Anh mang tình yêu đẹp nhất, mang bao ý nghĩa và mơ mộng về cuộc sống của em ra đi.
Theo báo Vnexpress
Không có nhận xét nào
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.